Mặc Thiên Thần nhìn tiểu cường hãn bên cạnh có thể quấy rối Phong Sơ Cuồng, lúc này muốn cho Bàn Oa Oa không cầm lấy tóc hắn cũng không có cách nào, trong lòng khôn kể chua xót đột nhiên ùn ùn kéo đến, Phong Sơ Cuồng hẳn là đỉnh thiên lập địa, hẳn là tùy tâm sở dục làm theo ý mình, hẳn là âm ngoan độc ác tình nguyện ta phụ người trong thiên hạ, cũng không cho phép người trong thiên hạ phụ ta, mà lúc này…
“Gọi quái gì, kêu lại không nói chuyện.” Trừng mắt Mặc Thiên Thần đột nhiên rối rắm một đoàn, Phong Sơ Cuồng tức giận nói.
Nhìn mặt Phong Sơ Cuồng vẫn sinh động như trước, Mặc Thiên Thần năm ngón tay gắt gao tạo thành nắm tay, trên mặt lại lộ ra một tươi cười ôn nhu đến cực điểm: “Sơ Cuồng, ta sẽ chữa khỏi cho chàng.”
Ta sẽ, không biết dùng biện pháp gì, ta đều sẽ chữa khỏi cho chàng, chẳng sợ thiên địa vô tận.
Phong Sơ Cuồng nhìn thoáng qua Mặc Thiên Thần đột nhiên nghiêm cẩn lên, hừ lạnh một tiếng nói: “Ta chờ.”
Ta chờ nàng chữa khỏi cho ta.
Ta chờ một ngày kia thân hình có thể hoạt động lại, đến ôm ấp nàng.
Ám cung âm trầm, nháy mắt ấm áp như xuân.
Thoát đi ánh nắng bao phủ, né tránh đám người không liên quan đuổi giết, ngắn ngủi nghỉ ngơi xong, chuyện quan trọng trước mặt Mặc Thiên Thần chính là trị liệu Phong Sơ Cuồng.
Bất quá bởi vì tình trạng của Phong Sơ Cuồng, Mặc Thiên Thần vẫn là lần đầu tiên gặp, một chút kinh nghiệm đều không có, bởi vậy dưới sự không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-14-tuoi/2537939/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.