Ôm ngực, Mặc Thiên Thần đã không biết nơi đó là tư vị gì.
Người dùng hết đời để yêu a, đó là người nàng toàn tâm toàn ý yêu a, hôm nay lại…
Tim, rất đau…
Không, không đau, bởi vì, đã không còn cảm giác đau.
Vì sao? Hắn vì sao muốn giết nàng?
Quyền thế, lợi ích, tình yêu, nàng cho tới bây giờ cũng không phải là đá cản đường hắn, vì sao, hắn rốt cuộc vì cái gì muốn giết nàng?
Tim đã đau đến chết lặng, các loại vấn đề trong lòng nàng chợt lóe lên, nhưng nàng không có thời gian suy nghĩ, cũng không được phép nghĩ nhiều.
Gió tuyết thổi qua, bông tuyết nhè nhẹ từ trên bầu trời bay xuống, rất xinh đẹp, rất mỹ lệ, lại lạnh như băng.
“Ha ha…” Đột nhiên, Mặc Thiên Thần đột nhiên ngửa mặt lên trời cuồng thanh cười to.
Rất buồn cười, người nàng toàn tâm toàn ý yêu lại muốn giết nàng.
Nhiều năm yêu say đắm như vậy, nhiều năm cùng sinh cộng tử như vậy, nhiều năm chàng chàng thiếp thiếp như vậy, kết quả hóa ra là đầy bụng tính kế, chém giết lẫn nhau.
Rất buồn cười, kẻ thù nàng một lòng đối địch lại muốn cứu nàng.
Này hết thảy rất buồn cười, chưa từng có buồn cười, nàng chính là một chuyện cười.
Huyết lệ theo khóe mắt Mặc Thiên Thần chảy xuống, từng giọt từng giọt nhỏ xuống, đó là nước mắt chua xót điên cuồng, đó là máu đau thương đến mức tận cùng.
“Mặc Thiên Thần a Mặc Thiên Thần, ngươi kiếp này bị mù.” Kiếp này nàng mù mới có thể yêu người như vậy.
“Nàng đúng là mù.” Phá rớt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-14-tuoi/2539485/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.