" Nguyện một lòng, đầu bạc không phân ly" lại si tâm vọng tưởng rồi.
Nghĩ vậy, trong lòng chua xót khôn kể, thở dài:
" Nghịch Phong Như Giải Ý, Dung Dịch Mạc Tồi Tàn*"
Chú thích:
(*) Trích trong bài thơ "MAI HOA" của Thôi Đạo Dung đời Đường
Câu thơ trêи ý nói: nếu gió Bắc thực sự hiểu được tâm ý của hoa mai, xin đừng hủy hoại nữa.
Bạch đầu cung nữ tại, nhàn toạ thoại huyền thông: Ý chỉ cung nữ sống trong cung lạnh lẽo,thê lương.
Vừa dứt lời, ở xa xa bỗng nhiên có một giọng nam vang lên: " Ai đấy?" Tôi lắp bắp kinh hãi, ở trong vườn này còn có người khác nữa! Còn là một nam nhân!
Tôi không lên tiếng, "hô" thổi tắt ngọn đèn, nấp sau gốc mai, người nọ dừng lại hỏi: " Là ai?"
Bốn phía tĩnh lặng, chỉ nghe được tiếng gió thổi, hạt tuyết đọng rơi nhẹ xuống đất, sau một lúc lâu không có người lên tiếng. Tôi lấy áo choàng chùm kín cả người. Ánh sáng mập mờ trắng ɖu͙ƈ, thật may vì vườn có nhiều cây cảnh, giống như vô số san hô chạy loạn hết cả lên, muốn phát hiện ra tôi cũng không dễ dàng gì. Tôi nín thở, chậm rãi đi, lắc mình, sợ mình phát ra tiếng động.
Cước bộ người nọ cũng dần tới gần, mơ hồ có thể đấy được chiếc giày có hoa văn hình giao long xanh nhạt, chỉ cách mấy cây tùng mai vài cước bộ. Giọng điệu của hắn rất nghiêm khắc: Nếu không lên tiếng, đừng trách ta vô tình.
Tôi đứng bất động, hai tay nắm chặt, cả người đông lạnh có chút cừng đờ, người có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-hau-nu-tuong-cung/1062731/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.