Đây không phải là lần đầu tiên Phó Chước gặp được mẹ vợ tương lai, hồi đầu năm khi anh ở quê nhà của Thẩm Thư Dư thì đã nhìn thấy bà từ rất xa.
Thẩm Thư Dư và Thẩm Quế Văn trông không giống nhau lắm, nhưng khí chất của hai người thì khá tương đồng. Không biết hai mẹ con đang nói gì, nhưng Phó Chước có thể nhận ra rõ ràng Thẩm Thư Dư xa cách với mẹ mình. Thực ra cũng không phải nói quan hệ không tốt, mà là Thẩm Thư Dư thoạt nhìn không giống như đứa con ỷ lại vào mẹ mình. Càng giống như loại kính sợ khi học sinh tiểu học gặp được chủ nhiệm lớp.
Phó Chước nhớ tới ngày đó nhìn thấy dáng vẻ Thẩm Thư Dư và bà ngoại ở chung trong thôn nhỏ, anh cảm thấy cô hình như thân thiết với bà ngoại hơn. Điều đó có liên quan đên nguyên nhân trưởng thành của Thẩm Thư Dư, Phó Chước cũng hiểu được.
Đương nhiên Phó Chước càng kiêu ngạo hơn là hiện tại Thẩm Thư Dư hoàn toàn ỷ lại vào anh.
Khách sạn mà lần này nhóm vũ đạo được sắp xếp ở lại không coi như đặc biệt cao cấp, nhiều lắm cũng chỉ có thể coi là ba sao. Phó Chước không phải năm sao thì không được, lần này anh cũng hết cách chỉ đành chấp nhận thôi. Dù sao bạn gái mình ở đây, nếu một mình anh chạy đến khách sạn năm sao ở thì tính là gì chứ.
Bởi vì cuộc thi vào ngày hôm sau, cho nên buổi chiều và buổi tối hôm nay có thể coi như là thời gian tự do hoạt động.
Thẩm Thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-mac-ngot-ngao/10851/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.