Về ve vãn.
Bước vào xã hội và thời sinh viên ít nhiều đều có khác biệt, mặc dù trong vòng tròn của Thẩm Thư Dư đa số đều là sinh viên và thầy cô, nhưng cô phải thừa nhận mình đã bước vào nơi làm việc.
Hiện nay Thẩm Thư Dư làm cô giáo tại trung tâm đào tạo của chị họ Thẩm Cửu Cửu, trên cơ bản đều tiếp xúc với các học sinh. Nhưng một công ty có chế độ riêng, đương nhiên sẽ có đủ loại hạng mục khảo hạch.
Thường ngày Thẩm Thư Dư không tiếp xúc nhiều với các giáo viên khác, nhưng đến khi khảo hạch vào cuối tháng hoặc đầu tháng thì không khỏi bị đưa ra so sánh. Trái tim cô coi như rộng lượng, nghĩ sau này sẽ không mãi làm việc ở thành phố Phong Châu, chỉ coi công việc ở đây là một loại rèn luyện. Bớt đi áp lực cạnh tranh, công việc dường như cũng thoải mái hơn nhiều.
Ban đầu tiến vào hoàn cảnh mới cộng thêm con người của Thẩm Thư Dư chậm nhiệt, cô cũng không tiếp xúc nhiều với các giáo viên khác. Nhưng sau ba tháng làm việc Thẩm Thư Dư cũng xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với các giáo viên khác trong trung tâm đào tạo. Bởi thế ngoài giờ làm việc rảnh rỗi hay tụ tập tâm sự hóng chuyện với nhau hoặc là nói ra ý nghĩ của riêng mình.
Lại nói rất trùng hợp, Thẩm Thư Dư có lẽ nằm mơ cũng không nghĩ tới, cô lại biết Trương Kỳ ở đây. Nếu không phải Trương Kỳ tự giới thiệu, cô hoàn toàn không nhớ ra người này là ai.
Hồi năm thứ nhất, bởi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-mac-ngot-ngao/10856/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.