Lại nói, nhìn thấy Mizu lăng xăng chạy ra chạy vào, Giang Phong khẽ cười, lấy ra một đạo phù chú, đưa cho Mizu, nói :
- Hiền muội hãy thu tiểu ấp lại đi.
Mizu nhận đạo phù, ngạc nhiên hỏi :
- Đây là gì vậy ca ca ?
Giang Phong nói :
- Thiên thôn phù.
Trong nhiều game trước đây vẫn có những vật phẩm có chức năng tương tự, như “Thiên Thành Phù” chẳng hạn.
Nhưng trong “Vương Mệnh”, từ cấp trấn, cấp thành trở lên xem như đã trở thành đại đô thị, không thể di dời được nữa.
Chỉ có cấp Hương trở xuống mới có thể tiến hành di dời.
Hệ thống quy định, di dời thôn cần 1 đạo “Thiên thôn phù”, di dời làng cần 2 đạo, và di dời Hương cần 3 đạo.
Đương nhiên quy định nào cũng có kẽ hở.
Người chơi vẫn có cách đối phó.
Đơn giản nhất là tạm thời di dân sang một nơi khác, để thành trấn giáng cấp, sau đó di dời xong rồi lại di dân trở lại và thăng cấp lên.
Tuy nhiên, nếu không thật sự cần thiết thì chẳng ai làm thế làm gì, rất mất thời gian.
Mizu nhìn đạo phù, hỏi :
- Tại sao lại phải dùng nó vậy ca ca ?
Giang Phong mỉm cười nói :
- Nơi này không thích hợp để kiến thôn.
Hiền muội không thấy thôn dân bỏ đi hết, thôn ấp trở nên hoang phế đó sao ? Chúng ta cần di dời đến nơi khác thích hợp hơn.
Mizu nói :
- Phải đó nha.
Nhưng nơi nào mới thích hợp vậy ca ca ?
Giang Phong nói :
- Thứ nhất, không quá gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-menh/2683015/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.