*** Sáng hôm sau ***
Cốc cốc..Tiếng gõ cửa ngoài khuê phòng của nàng làm nàng thức tỉnh,vội vàng vùng dậy khỏi giường và mặc y phục vào rồi đi ra,từng bước từ từ rồi mở hé cửa,bên ngoài là Tiểu Phi đang nhìn chằm chẳm nàng,ánh mắt không như thường ngày mà là một sự bực bội đã bị câu nói tuôn ra che giấu:
- Vương phi..mặt trời đã lên rồi,sao người không dậy sớm như mọi khi vậy?-Kèm theo đó là một ánh mắt gian tà và đầy lo lắng,sau đó nhìn vào bên trong nhưng đã bị cánh tay nàng che lại
- À...tại đêm qua...ta và vương gia tâm sự chút ý mà.....
Rồi nàng miễn phí thêm nụ cười gượng gạo che lấp những việc 'mờ ám' họ đã làm đêm qua,nếu nói với Tiểu Phi thì...nàng sẽ không được yên thân đâu,nàng vội kéo cô ra một nơi thoáng đãng rồi nói chuyện,Không khí trong lành nhưng cảm xúc thì đang bị xáo trộn làm nàng không vui chút nào.Nàng quả thực hối hận vì sự việc tối qua,chắc nàng sẽ...phải giấu Tiểu Phi thôi,chưa kịp mở lời thì đã bị giọng Tiểu phi chặn:
- Công chúa,người đã...với mạc vũ hạo sao?
- Ta....ta...
- Tôi biết hết rồi,nhưng công chúa à.... - tiểu phi nhăn mặt nói,thì nàng vội ngăn:
'' Ta hiểu cô trách ta,nhưng...ta cũng đã rất hối hận,ta biết ta sai...'' Nàng cúi gầm mặt,không nói gì hơn được nữa,ánh mắt nàng hờ khép lại,mi cụp xuống,nhìn nàng trông thật buồn bã,Tiểu phi không phải trách nàng,nàng là công chúa của Tiểu phi,cao quý như thế thì một con dơi như Tiểu phi sao có thể trách tội,nàng làm gì cũng không cần xin phép,chỉ là Tiểu phi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-18-tuoi-mang-tam-hon-13-tuoi/373472/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.