Vừa đến nơi nàng đã vội nhìn xung quanh,Thiên tuyết dẫn nàng đi đâu mà xa kinh thành quá,tận tít ngoài kinh mà cũng đi bộ được nhanh như thế,nàng ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng suối chảy,Thiên tuyết nhìn nàng rồi cười khẽ,và đưa nàng vào tham quan bên trong.
Đây là một thiên cảnh giống như trên trời,nó rất đẹp, và chói lóa nữa....Đầu tiên là một con suối trong lành,nàng vội chạy đến cùng Thiên tuyết ngắm những con cá đang bơi lội tung tăng trong dòng suối mát mẻ,mỉm cười vì sự sống của chúng...Quả thực rất sinh động,như một bức tranh đẹp đẽ,thơ mộng.
Nàng đưa tay mình hòa vào dòng nước mát lạnh,như cảm nhận được sự vui vẻ trong đó,dòng nước vẫn chảy xiết,tại sao một thế giới cổ đại lại có cảnh đẹp thế này nhỉ?
Phải chăng đây là thiên đường của các thiên đường đẹp nhất?
- Thiên tuyết,cảm ơn cô nhé
- Tại sao tỷ lại cảm ơn ta? Tỷ không hận ta sao? - Cô ngạc nhiên,những lúc mà Thiên tuyết đã đối xử không tốt với nàng,nàng tỏ ra rất căm giận,sao bây giờ lại như thế rồi? Bộ đã có phép tiên nào giúp nàng không ghét cô nữa?
- Cũng chỉ là vì tình yêu nên mù quáng,bây giờ cô rất tốt với ta mà..? - Nàng cười thầm,sau đó đáp trả,cô nhìn nàng rồi cười rúc rích,hai bọn họ cùng nhau chơi đùa với dòng suối mát.
Họ trông giống hai chị em thực sự rồi,cảm ơn trời đã ban tặng cho họ một tình thân ấm áp.Phải rồi,là cảm ơn tiểu phi mới đúng,chính Tiểu phi đã thay đổi Thiên Tuyết mà?
Đang chơi đùa vui vẻ thì thiên tuyết nảy ra một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-18-tuoi-mang-tam-hon-13-tuoi/373480/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.