"Vương phi?" Giọng nói Băng Đồng lạnh lẽo, mang theo nghi hoặc.
Không phải nói Vương phi lâm vào bất tỉnh hôm mê sao, sao bây giờ đột nhiên có tình trạng sắp tỉnh lại, hơn nữa nhìn sắc mặt hình như có vẻ rất khổ sở.
Chân mày Băng Đồng hơi nhíu lại, suy tính có nên đi thông báo cho Vương Gia trước hay không, chỉ là, ánh mắt liếc mắt một cái bốn người đi theo phía sau nàng nhân cơ hội cùng nhau tiến vào, bốn người này ở đây làm sao nàng có thể rời đi được chứ.
"Ừ. . . . . ." Thư Nhã Phù phát ra âm thanh có vài phần khổ sở, khắp khuôn mặt là vẻ mặt khổ sở.
Nhìn Thư Nhã Phù phát ra âm thanh khổ sở, nhưng lại không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào khác, chân mày Băng Đồng càng nhíu chặt mấy phần.
"Hình như thân thể Vương phi tỷ tỷ rất không thoải mái, Băng Đồng cô nương mau mau đi thông báo cho Vương Gia biết thì tốt hơn." Liên Thu đi vào mấy bước, nhìn Thư Nhã Phù trên giường, trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng, vội vàng thúc giục để cho Băng Đồng đi thông báo Tề vương.
Ánh mắt Băng Đồng nhìn chằm chằm Thư Nhã Phù trên giường, dưới chân không có động tác gì, trên tay còn cầm khay quần áo Thư Nhã Phù mới thay ra.
Khương San San nhìn Băng Đồng có vẻ không chịu rời đi, diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn, biết chắc là bởi vì mấy người họ đang nơi này, nàng mới có chỗ cố kỵ.
Đáy mắt lộ ra nụ cười, bây giờ nhìn bộ dạng Thư Nhã Phù, sợ là độc này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ap-dao-vuong-gia/984185/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.