Những ngày trên núi quả nhiên khổ cực, nhưng tiểu vương gia càng thấy khổ cực hơn.
Chẻ củi
Vốn tưởng chẻ củi rất dễ, thế nhưng khi tiểu vương gia thử lần đầu, vì quá cố sức, chỉ một lúc mà chân tay đã tê rần.
Kết quả là Tiểu Đông đi chẻ củi, còn giúp hắn xoa tay cả nửa ngày trời.
Múc nước
Ném gáo nước xuống nhưng toàn nổi trên mặt nước, dùng lực thế nào cũng không chìm xuống, tiểu vương gia quýnh lên thiếu chút nữa ngã luôn xuống dưới, may là Tiểu Đông đứng phía sau kéo hắn lại.
Tiểu vương gia nổi giận “Hu hu hu… Tiểu Đông tử, ta là một tên ngốc, ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng làm không được ..”
Tiểu Đông an ủi nói “Ngài là vương gia, việc này không biết cũng không sao”
Tiểu vương gia không cam lòng, qua vài ngày được tôi luyện, cuối cùng tìm được bí quyết không chỉ chẻ củi thuận lợi mà múc nước cũng thành thạo hơn.
Lần đầu tiên cầm trứng gà tự mình làm đưa cho Bắc Đường Diệu Nguyệt, cả người kích động đến run lên.
“Thế nào ? Mùi vị thế nào ?” Đông Phương Hạo Diệp mở to hai mắt nhìn, khẩn trương nhìn Bắc Đường Diệu Nguyệt.
“Được … cũng không tệ lắm” Bắc Đường Diệu Nguyệt mỉm cười.
“Thật không ?” Tiểu vương gia liền đảo mắt, bĩu môi nói “Ta đã nói là tay nghề không tồi mà. Nào, Diệu Nguyệt, ăn nhiều một chút”
Bắc Đường Diệu Nguyệt rất nể tình mà ăn hết, tiểu vương gia trong lòng rất đắc ý.
Hắn quả nhiên là thiên tài ! Học cái gì cũng rất nhanh ! Ha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-cua-ta-la-nam-nhan/231838/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.