Tiêu Dao Vương phủ 
“Cái gì?” 
Bắc Tiểu Lôi ngồi ở bên cạnh Dạ Tinh Thần, đôi mắt sáng ngời gắt gao nhìn chằm chằm hai thị vệ quỳ trên mặt đất. Kéo theo váy đỏ, gió thổi tóc bay, giống như đang bày tỏ vẻ không thể tin được trong lòng nàng. 
“Ngươi lặp lại lần nữa.” Nàng vừa nghe thấy gì? Hai người bọn họ là nói không thấy Tinh Nhi, Nguyệt Nhi à? Làm sao có thể? 
“Lôi Nhi.” Dạ Tinh Thần giữ Bắc Tiểu Lôi đang kích động lại, tuấn mi cũng nhíu lại. Mắt sáng nhìn về phía hai thị vệ, lãnh lệ trong con ngươi như mũi tên bắn ra. 
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” 
“Hồi vương gia.” Dưới ánh mắt lãnh khốc của Dạ Tinh Thần, thị vệ Giáp chắp lại hai tay, run run rẩy rẩy báo cáo. 
“Hai người thuộc hạ cùng đi theo tiểu thế tử, quận chúa xuất phủ, tiểu quận chúa nói đói bụng, thế tử liền dự định mang theo quận chúa đến tửu lâu. Sao biết ở trên đường lại bị một đám người xô đẩy tách ra. Đợi đám người tản ra, bọn thuộc hạ mới phát hiện không thấy tiểu chủ tử đâu nữa.” 
Hắn kể lại đầu đuôi mọi chuyện, trong lòng càng không ngừng loạn run. Vốn lúc ấy bọn hắn phát hiện không thấy hai chủ tử, cũng đã tìm kiếm khắp nơi rồi. Thật sự là không có cách gì tìm được, mới bất chấp quay về vương phủ bẩm báo. 
“Xem ra đám đông đột nhiên xuất hiện kia rất có vấn đề.” 
Nghe thị vệ báo cáo, tuấn mi của Dạ Tinh Thần càng nhíu chặt lại, chỉ sợ là người có tâm cố ý 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-cuong-han/2375227/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.