Một bức tranh sơn thủy khí thế hào hùng chiếm cứ ngay chính diện phòng khách.
Dưới bức tranh, Dạ Tinh Triệt đang ngồi, tay bưng ly trà, nhẹ nhàng uống, tao nhã mà tôn quý. Ba ngàn tóc đen như mực, tùy gió nhẹ bay lên. Nghe thấy bên ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân, hắn để ly trà xuống, con ngươi đen nhìn vào cánh cửa.
Bóng dáng đỏ như lửa chiếu vào tầm mắt, dung nhan tinh xảo được ánh mặt trời long lanh chiếu vào, nhất thời cảm giác trong phòng khách sáng bừng lên, làm cho không người nào có thể dời đi điểm sáng kia. Mà tư thế cùng biểu tình của nàng tiêu sái bước vào không õng ẹo chút nào, khiến hắn cảm thấy khoan khoái. Giống như uống một ly trà xanh, thơm ngát, dư vị vô tận.
“Tìm thấy hài tử chưa?”
Hắn cũng không gọi Bắc Tiểu Lôi, chính là môi mỏng khẽ nhấc, trực tiếp phun ra trọng tâm vấn đề, giống như giải thích mục đích hắn đến Vương phủ−−hài tử
Bắc Tiểu Lôi nhìn Dạ Tinh Triệt ngồi ở phía trên, đối với hắn cũng không có ý nghĩ tôn kính. Tự mình ngồi xuống một bên, cầm ly trà trên bàn trực tiếp uống. Chạy trên đường nhiều, thiếu chút nữa là gục xuống. Kết quả một chút manh mối cũng không có, thật sự là tức chết đi được. Nha, nếu để cho nàng bắt được cái tên gia hỏa dám bắt Tinh Nhi, Nguyệt Nhi đi, nàng khẳng định sẽ rút hết gân hắn, lột sạch da hắn, mới có thể giải hận.
Dạ Tinh Triệt nhìn thấy bộ dáng kia của Bắc Tiểu Lôi, ngược lại không cảm thấy nàng thô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-cuong-han/2375391/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.