“Mẫu thân, muội muốn mẫu thân…”
Tả Hữu Nguyệt ngồi ở bên giường, vung vẩy hai chân nhỏ bé. Một đôi mắt to ngập nước tràn đầy nước mắt, bày ra khuôn mặt đáng thương.
“Nguyệt nhi ngoan nga, mẫu thân lập tức sẽ đến.”
Tả Hữu Tinh ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng mà dụ dỗ muội muội. Trên khuôn mặt non nớt đã có thể nhìn ra sau khi lớn lên nhất định là một nam tử tuấn tú, tay nhỏ vỗ về muội muội, thực ôn nhu.
“Không nha, muội hiện tại muốn mẫu thân, hiện tại muốn mẫu thân…”
Tả Hữu Nguyệt đã sớm thành thói quen Bắc Tiểu Lôi mỗi sáng sớm đến mặc quần áo cho nó, mang nó cùng nhau đi dùng đồ ăn sáng. Nó tuy còn nhỏ tuy rằng không rõ ràng lắm mẫu thân chân chính của mình đã qua đời, Bắc Tiểu Lôi hiện tại chỉ là dưỡng mẫu. Nhưng trong tiềm thức lại sợ cảm giác bị bỏ rơi, một mực dính lấy Bắc Tiểu Lôi.
“Tiểu thiếu gia, nếu không thì để nô tỳ đi xem xem Vương phi đã rời giường hay chưa?” Nhũ mẫu chăm sóc hai người ở bên cạnh cũng là không biết làm gì với tính khí của Tả Hữu Nguyệt, chỉ mong sao Bắc Tiểu Lôi nhanh xuất hiện một chút giải thoát các nàng.
Tả Hữu Tinh nhìn vào muội muội không ngừng khóc rống, mân môi, mới hướng hai người gật đầu.
Nhận được đồng ý của tiểu chủ tử, nhũ mẫu liền nhanh chóng hướng tới chủ viện nơi Bắc Tiểu Lôi ở chạy đi.
“Ngoan nha, Nguyệt nhi. Nhũ mẫu đã đi gọi mẫu thân rồi, rất nhanh muội có thể nhìn thấy mẫu thân.” Quay đầu lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-cuong-han/2375405/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.