Một tiếng giống như tiếng nổ vang lên, kinh động cả đình viện khiến lá rụng rào rào. Hai tay Nam Thi Phượng chống nạnh, đầu ngẩng cao, mắt đẹp trừng trừng lên trời cao, giống như một con hạc nổi cơn thịnh nộ bay lên.
Mọi người không kìm được mà co rúm lại, phu nhân phát hỏa, hậu quả thực nghiêm trọng. Ánh mắt đồng loạt hướng về gian phòng đang đóng cửa, có chút đồng cảm với tình hình của Đại tiểu thư với cô gia.
Chi két—
Tiếng cửa mở vang lên, mọi người nhìn lại. Thấy hai người Bắc Tiểu Lôi cùng Dạ Tinh Thần đã mặc quần áo chỉnh tề, mà đi ra. Gió sớm hiu hiu thổi, cuốn nhẹ lên mái tóc hai người, Bắc Tiểu Lôi một bộ váy lụa đỏ rực, khẽ mím môi, hai mắt sáng ngời có thể thấy rõ tức giận, trái lại Dạ Tinh Thần, một bộ bạch y thắng tuyết, hai vạt áo nhẹ mở, vài phần tùy ý, vài phần lười nhác, lại vẫn tuấn mỹ như cũ.
“Đại tiểu thư, cô gia, sớm.”
“…”
Mọi người hướng hai người vấn an, đáy mắt nhìn thấy hai người đều lóe ra kinh ngạc. Đại tiểu thư vốn là mỹ nhân, đứng bên cạnh cô gia khí chất tôn quý lại lười nhác ngoài ý muốn càng xinh đẹp mỹ lệ.
Bắc Tiểu Lôi nhìn lướt qua bọn họ, ánh mắt đều đặt ở trên người cha mẹ, nhưng thấy bọn họ vẫn tức giận không tiêu tan, hung hăng mà nhìn mình chằm chằm. Dạ Tinh Thần thản nhiên gật đầu, vẫn là một bộ dáng lười nhác.
“Hai người đi theo ta.” Nam Thi Phượng trừng mắt nhìn hai người một cái. “Các ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-cuong-han/2375509/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.