[Ba tháng trôi qua - Liên Châu thành]
Chớp mắt một cái đã ba tháng trôi qua, cơn gió nặng trĩu nỗi buồn cuối thu đã nhường chỗ cho sự se se lạnh của mùa đông giá rét, tuy chỉ vừa lập đông nhưng quang cảnh xung quanh như biến thành một bức tranh khác, lạnh lẽ và cô độc hơn.
Thời gian như dòng nước, không chờ đợi bất kỳ một ai cả, dù ta có biết trân trọng nó hay không, cuối cùng nó cũng sẽ bỏ ta mà đi, không hề luyến tiếc, cứ như thế ba tháng yên bình đã nhanh chóng đi qua.
Uyển Ca gần đây chuyên tâm luyện ngự thuật, tình cảm với những ngoại môn đệ tử kia đã tốt lên trông thấy, cả đám vui vẻ hòa đồng với nhau, làm cho Thủy thánh cũng cảm thấy ấm lòng, Uyển Ca còn đặc biệt nhờ Thủy thánh đích thân chỉ dạy cho cả bọn, nhờ vậy tình cảm thầy trò lại bền chặt hơn, Uyển Ca tựa như một thỏi nam châm giúp tất cả mọi người lại gần nhau hơn.
Trong khi Thủy linh phong gần càng gắn bó thì mặc khác ở Kiếm linh phong, có một con ác khuyển bị giam cầm, mỗi ngày nó đều gào thét nguyền rủa không ngừng, nó hận tất cả mọi thứ, nó chỉ đợi cái ngày được thả ra, sẽ "làm thịt" những kẻ mà nó câm thù.
Tuy nhiên con ác khuyển này không hề mất đi lý trí, nó biết nó cần phải làm gì để được nhanh chóng thoát ra ngoài, nó giả bộ như bản thân đã cảm thấy rất có lỗi, mỗi lần chửi rủa nó chỉ tự lầm bầm trong miệng và cuối cùng cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-hai-mat-doc-sung-cua-vuong/1039185/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.