Sư phụ! Trên trời có cái gì lạ lắm.
Nàng chạy lại đến bên cửa sổ, ngước mắt nhìn lên bầu trời phía trước.
Thấp thoáng trên đó là những tấm vải đầy màu sắc đang nhẹ nhàng cưỡi gió đạp mây, bay lượn trên không trung.
- Là con diều!
- Diều sao?
Dạ Thiên cũng đi đến.
Hướng mắt về phía con diều phía xa.
Điều lạ trước mặt là diều sáo nhưng tại sao lại có tiếng chuông vang lên.
Hắn chợt nhận ra có gì đó không đúng ở đây.
Nhanh như cắt đã tóm lấy nàng kéo vào trong lòng.
Quay người rút thanh kiếm trong bao ra chĩa vào phía bên trong.
Trong lúc nàng còn đang ngơ ngác không hiểu sự tình gì thì đã có tiếng cười phát ra.
Thanh kiếm của Dạ Thiên dừng lại chuẩn xác ở trước mặt của một nam nhân lạ không biết đã vô phòng từ bao giờ.
Còn chưa đầy một đốt ngón tay đã có thể rạch khuôn mặt đó làm hai.
- Dạ vương gia thân thủ không tồi.
Bao năm nay vẫn không thay đổi nhỉ.
Dạ Thiên cau mày.
Bàn tay cứng cáp kia càng ôm chặt nàng hơn.
- Ngươi vào đây từ bao giờ?
- Không lâu trước khi vương gia phát hiện ra ta.
Hồng Diệp mỉm cười.
Ánh mắt thích thú hướng về phía Vân Hy.
- Vậy ra đây là tiểu đồ đệ mới của vương gia sao?
Hắn định cúi xuống muốn muốn nhìn rõ nàng hơn nhưng lại bị Dạ Thiên ngăn lại.
- Ngươi còn đến gần hơn chút nữa thì đừng trách ta không nể mặt lão sư nhà ngươi.
- Ai ya Dạ vương đừng nóng.
Tiểu nhân cũng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-la-bao-boi-do-nhi/24687/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.