Chương 877
Lãnh Băng Cơ kinh sợ, cả người đố mồ hôi lạnh, không thể không buông tay lui người về phía sau hai bước. Cẩm Ngu lăn lộn trên đất một vòng rồi bỏ chạy sang một bên.
Hoàng đế đến rồi.
Động tĩnh ở đây lớn như vậy, hoàng đế sớm đã nhận được tin tức, vội vã chạy tới.
Lãnh Băng Cơ phẫn nộ, chẳng ngó ngàng gì tới, đến cả thánh giá của lão gia tử cũng không để ý, từ bên hông rút ra một cây roi da.
Vào lúc tiến cung, thanh bội kiếm của Mộ Dung Phong cần phải giao nộp, roi da của nàng thì không cần.
Cổ tay vung lên, roi da võ mạnh “âm”một tiếng, Lãnh Băng Cơ nâng cánh tay lên, nghiến răng nghiến lợi tay năm tay mười quất roi không chút thương tiếc. Cẩm Ngu kêu to thảm thiết, da tróc thịt bong, đau đến lăn qua lăn lại, thậm chí không thể thốt ra những câu mắng người.
Trước mặt hoàng đế không thể quá mức lỗ mãng, vì vậy Mộ Dung Phong.
chặn ngang, ôm lấy Lãnh Băng Cơ đang phẫn nộ.
“Việc quan trọng là phải cứu mẫu phi trước đã”
Lãnh Băng Cơ cũng biết kích động như vậy là không ổn, thế nhưng chỉ cần nhìn thấy gương mặt đó đã rất ấm ức, sao có thể không vụt thêm hai roi nữa?
Đám cung nữ xung quanh nghẹn họng nhìn nhau trân trối, trong lúc nhất thời mà quên mất phải dập đầu với Hoàng đế lão gia tử.
Người ta bảo tính tình Phong Vương phi không tốt lảm, rất hung hãn, không.
một ai tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/921606/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.