Chương 582
“Trên đường bao nhiêu là cô nương, thê tử lớn thê tử bé của đệ nhiều như vậy, sao không đón họ về?”
Giờ đây xem ra muốn tìm người thay mình hộ tống con tin cũng không có ai.
Một người ngay cả cha ruột của mình cũng không nhận cho dù có gọi hết anh hùng hào kiệt đến đây cũng không đấu được nàng.
Tề Cảnh Vân bĩu môi: “Từ ngày đầu tiên lập ra Phi Ưng Vệ, ta đã nghĩ sớm muộn cũng có ngày như hôm nay.
Nghe thiên hạ nói, người không thương cha nương mình thì có rất nhiều, nhưng hổ dữ không ăn thịt con.
Hơn thế nữa.
Hắn cúi đầu, lạnh lùng nói: “Người mà Cảnh Vân thích đã lấy người khác rồi.”
Đúng là người có mắt nhìn đời, không lấy cũng tốt, đỡ hại thêm một mạng người.
Tề Cảnh Vân xiêu vẹo đi thẳng ra khỏi biệt thự, đặt nàng lên xe ngựa, sau đó mặc áo choàng gấm rồi lên xe.
Khẽ dặn dò người đánh xe: “Đi.”
Người đánh xe nghiêng người, ngồi bên cạnh xe, trong tay giơ roi lên, quay đầu xe, hướng bên ngoài biệt thự chạy đi.
Lãnh Băng Cơ nhìn thấy hắn ta mặc một chiếc áo khoác da cừu, đội mũ da chó trên đầu, vành mũ bị tụt xuống thấp, cằm và cổ đều thu vào trong cổ áo dựng đứng, chỉ có mũi của hắn ta lộ ra bên ngoài thở hổn hển.
Lãnh Băng Cơ hỏi: “Cả hai chúng ta không cần thay y phục nữa sao? Cứ đi ra ngoài như vậy sao?”
“Không cần.”
Tề Cảnh Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/921914/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.