Thân nương Huệ phi còn bỏ đá xuống giếng.
“Chỉ có một thời gian ngắn nữa là sinh rồi, mấy đứa lại náo thành một trận như thế.
Không để ta bớt lo lắng được hay sao?”
Mộ Dung Phong trong lòng có phần oan uổng, y cũng đã ra lệnh cho người canh giữ không cho nàng ấy đi lại đề phòng xảy ra chuyện gì bất trắc.
Nào ngờ nàng ấy vẫn nhân cơ hội mà lén được ra ngoài.
Nói trắng ra vẫn là do chính mình hỗn đản, nếu không phải khiến cho nàng ấy tức giận thì đã không có chuyện như thế này xảy ra.
Cuối cùng, Hoàng đế cùng những người khác đồng thanh uy hiếp nói.
“Nếu Băng Cơ thật sự có xảy ra mệnh hệ gì, ta nhất định sẽ không tha cho con!”
Mộ Dung Phong cũng hối hận đến đứt ruột, nếu Lãnh Băng Cơ thật sự có chuyện gì, hắn cũng không thể tha thứ cho chính mình.
Bên này Lãnh Băng Cơ ngủ một giấc cực kỳ an ổn.
Còn Huệ phi đang ngồi trước giường của nàng, gương mặt đầy vẻ háo hức trông mong nhìn chăm chăm vào cái bụng hơi nhỏ lên của nàng, rồi nhẹ nhàng đặt tay lên bụng nàng, miệng thì không ngừng thì thầm trò chuyện với đứa trẻ trong bụng, đứa trẻ như cảm nhận được âm thanh bên ngoài liền trở mình quẫy đạp một cái.
Bà ta vui sướng nhảy dựng lên.
"Đứa nhỏ đang động đậy! Mẫu tử liền thân, chỉ cần đưa trẻ động đậy, Băng Cơ chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/922059/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.