“Lục đệ, cũng lâu rồi ta chưa ăn canh cá, ngày mai ta cũng tới phủ đệ một chuyến.” Tô Cẩn Hạo mím môi, vô liêm sỉ nói.
“Không được!” Dung Tú quả quyết cự tuyệt, “Biểu ca mời ta, đâu có nói cho ngươi đi, ngươi muốn đi làm gì hả.”
“Lục đệ, hai chúng ta đều là huynh đệ một nhà. Giờ ta muốn ăn một bữa cơm của đệ, đệ cũng không chịu sao?” Tô Cẩn Hạo lạnh lẽo nhìn Dung Tú, nhiệt độ không khí chung quanh chợt giảm mạnh.
“Việc này……” Tô Tích Lạc khó xử nhìn Dung Tú, “Tú Tú, Tam ca nói cũng không sai, không bằng để huynh ấy đi cùng đi.”
“Hừ!” Dung Tú lạnh lùng lườm Tô Cẩn Hạo, đột nhiên nhìn đến Quân Lăng Thiên vẫn đứng bên cạnh cô, sóng mắt lay chuyển, lại ngọt ngào nói với Tô Tích Lạc: “Biểu ca, hắn ta đi cũng được. Có điều, muội cũng muốn mang cận vệ của muội đi.”
Đam mỹ nam một cùng đam mỹ nam hai, đây chính là một đôi mâu thuẫn không thể điều hòa. Có Quân Lăng Thiên đi cùng, lúc đó Tô Cẩn Hạo cũng không rảnh để ý tới cô. Đây là suy tính trong lòng Dung Tú.
Quân Lăng Thiên nhìn ba người kia, biếng nhác nâng mí mắt, khóe miệng cong lên trào phúng.
“Vương gia, thiếp cũng muốn đi.” Hạ Quán Linh ở phía sau lôi kéo Tô Cẩn Hạo, nũng nịu lên tiếng. Mày liễu cong cong, mi thanh mục tú, vẻ mặt tràn ngập ý khẩn cầu.
Được lắm, nguyên bản một bữa cơm trưa lãng mạn dành cho hai người, giờ phát triển thành tiệc năm người rồi.
Hôm sau, Tô Tích Lạc phái một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ngo-nghich/2391955/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.