Dung Tú nhấc váy bước vào sảnh, nhận lấy cây bắp ngô Tiểu Thúy đưa, thay thế cho micro, cô nhìn khán giả “nhiệt tình dào dạt” chật ních sảnh đường [kỳ thật đều là bị Dung Dịch ép tới], trong lòng có loại cảm giác vui sướng khó nói thành lời. Thì ra, cô cũng có ngày được làm idol, cô huơ tay, hướng về khán giả mù mờ bên dưới mà hát:
“Nói rằng nửa đời trước ta thật là lận đận
Võ lâm cao thủ đều thích truyền nội lực cho ta [oh~NO~~~]
Chưa nói được gì đã phun máu ỰA~ mà chết [khụ khụ]”
Sắc mặt Tô Cẩn Hạo phút chốc tái mét, nữ nhân này học đâu ra khúc ca này, lố lăng hết biết.
Dung Tú vung tay lên, tạo một dáng POSE cô tự cho là rất oách, bước sang hướng khác. Ngay chính khoảnh khắc kia, cô trông thấy Tô Cẩn Hạo đứng ở cửa đã xanh mét mặt. Cô đắc ý cong miệng, cầm lấy cành đào được chuẩn bị sẵn trong sảnh, tiếp tục hát:
“Cuối cùng kiểu gì cũng sẽ tình cờ gặp người bịt mặt
Đánh nhau làm tóc bung ra
Huynh đệ tốt thì ra con gái [ Thì ra thì ra ngươi là nữ ?]” Lần này cô vừa hát vừa hung tợn ném cành đào về phía Tô Cẩn Hạo.
Đối mặt với “hoa đào” bay tới, bàn tay cầm kiếm của Tô Cẩn Hạo hơi run lên một chút, một dòng chân khí trong truyền thuyết chậm rãi bốc lên từ đỉnh đầu.
“Tuyệt chiêu của thần y chính là nôn ọe khắp xe
Thủ lĩnh phe phản diện nhất định là một anh đẹp trai [oh ~NO] là ta là ta ~
Làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ngo-nghich/2391969/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.