"Meo~ meo~, mèo cưng ơi bé đang ở đâu vậy, lên tiếng cho mẹ biết đi bé ơi" Lam Ly chật vật đi kiếm mèo cưng, tại phủ vương gia lớn quá mà bé mèo thì nhỏ xíu làm cô đi tìm mệt không thở nổi.1
Lam Ly chạy nhảy khắp nơi thì cuối cùng mệt quá đành tấp vô phòng bếp uống miếng nước ăn miếng bánh rồi đi tìm tiếp, thầm hứa với lòng khi tìm được mèo cưng thì sẽ cho nó biết tay.
Ăn uống no nê thì cô định đi ngủ, hên là có Lan Nguyệt nhắc không cô lại quên việc chính.
Bé mèo nhà cô có thuốc hay để chữa trị vết thương cho hai nam nhân kia nên cô mới phải cất công đi tìm.
Chứ bình thường cô cũng không hay quan tâm đến nó cho lắm, vì nó toàn ở trong phòng ăn xong thì nằm ngửa bụng ra ngủ nên cô cũng lười để ý.
Thường ngày không cần thì lúc nào cũng thấy còn khi cần thì tìm mỏi cổ cũng chả thấy đâu, đúng là ông trời thật biết trêu ngươi cô mà.
Đang loay hoay khắp nơi thì Lam Ly vô tình đi ngang qua thư phòng của Cao Hàn.
Sự tò mò trỗi dậy Lam Ly len lén mở cửa đi vào trong.
Đúng lúc cô cũng cần tìm vài cuốn sách về độc dược để tham khảo, nếu bị hỏi thì còn biết đường mà tránh.
Bước vào bên trong đập vào mắt cô chính là sách, rất nhiều sách không chỉ vậy còn cả cách trang trí căn phòng tuy đơn giản nhưng rất bắt mắt.
Màu gỗ và vàng đặc trưng tô điểm cho nơi này.
Cô bị thu hút với mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-quyen-luc/1588865/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.