Hoàng Hậu biết kết cục của mẫu tử Quách thị như hiện tại là do Thái tử và Ngụy vương đã lên kế hoạch kỹ càng từ lâu.
Hai chị em dâu muốn trực tiếp đến xem kết cục của Quách thị, Hoàng Hậu không ngăn cản, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở: “Các người cứ đi đi, nhưng nhớ kỹ, Quách thị là người mưu mô thâm hiểm, thủ đoạn tàn nhẫn, vốn chẳng phải người lương thiện gì. Bây giờ bà ta đã cùng đường, không chừng sẽ làm ra hành động cá mắc lưới rách. Các người phải tuyệt đối cẩn thận, đừng đến quá gần để tránh bị bà ta làm bị thương.”
Diêu Phẩm Nhàn và Thái tử phi đều hiểu tình hình, liền gật đầu nhanh chóng: “Vâng, mẫu hậu.”
Hoàng hậu mỉm cười nói: “Vậy thì đi đii, đi sớm về sớm.”
Hai người đồng thanh đáp lại: “Vâng ạ.”
Rồi cùng nhau tiến về phía Trường Xuân Cung.
…
Trường Xuân Cung bây giờ không còn vẻ phồn hoa như trước, cánh cổng khóa chặt, bên ngoài lạnh lẽo và trống vắng. Diêu Phẩm Nhàn và Thái tử phi nhìn nhau rồi bước lên bậc thềm.
Trước cửa, hai binh lính canh gác nhanh chóng tiến đến chào hỏi. Sau khi biết hai người đến là có mục đích, hai ma ma lực lưỡng vộ mở cửa.
Cánh cửa cung điện nặng nề kẽo kẹt mở ra, bóng tối bên trong như luồng gió lạnh ùa đến trước mặt họ.
Dù trời chưa tối hẳn, nhưng trong điện không đốt lửa nên cũng tối đen như mực. Hai người nghĩ đến lời Hoàng hậu vừa nhắc nhở, trong lòng còn cảnh giác, liền vội vàng ra lệnh cho nô tỳ đi lấy đá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-phi-ta-khong-muon-lam/2742180/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.