Chuyện của Đàm Tiếu đã lan truyền khắp Tinh Tú thính vào hôm sau, bộ Nhân sự truyền tin tức ra ngoài đại ý là trợ lý ra ngoài không xin bảo vệ nên phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nhóm người Bạch Cập hiểu rõ, tuy Đàm Tiếu trói gà không chặt, nhưng cũng không phải đồ ngốc, sẽ không đứng tại chỗ mặc người khác đuổi giết. Có thể trong vòng năm phút phá được kết giới bảo vệ do bộ Phán qan sáng chế ra, rốt cuộc là người nơi nào.
Nhằm vào Đàm Tiếu, rốt cuộc là nhất thời nảy lòng tham hay đã chủ mưu trước.
Bạch Cập đưa Tần Thái trở về thành phố Tam Họa. Hai người về Thiên Lư Loan, nơi này thật quá rộng cũng quá quạnh quẽ. Tần Thái ngồi xuống sô pha, Yến Tiểu Phi hơi do dự rồi đem nước ép trái cây ướp lạnh có sẵn trong tủ cho cô. Tần Thái nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh thấu xương, hắn không chịu được mà tránh đi. Bạch Cập ngồi bên cạnh, cho rằng cô sẽ làm loạn trời đất lên, đến Tang Cốt Nê phải nắm chặt kính Côn Luân của mình, nhồi im không nhúc nhích.
Tần Thái nắm ly nước trong nay, giọng nói như giọt mưa tí tách ngoài cửa sổ: "Ngày mai đến Tinh Tú thính, A Tử sẽ giao công việc cho cậu."
Yến Tiểu Phi ngẩn ra, lời này là nói với hắn. Sa Ưng tựa như thở dài nhẹ nhõm, tâm tình Bạch Cập vẫn bất định, trong đôi mắt cô có một sự kiên nhẫn, giống như cây tùng ngạo nghễ giữa tuyết, trăm năm không đổi.
Từng câu từng chữ cô nói bình tĩnh: "Hậu sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-quoc-mau-xam/359098/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.