Có lẽ là do vừa nhận lời cầu hôn của Nayir nên Katya thấy vô cùng hoang mang khi ngồi vào chiếc SUV cùng với Ibrahim. Nỗi sợ hãi có vẻ gì đó khác biệt so với trước đây, khi cô đi taxi hay trong trường hợp hãn hữu là ngồi cùng xe tuần tra với Osama. Không chỉ đơn giản là câu hỏi Chuyện gì sẽ xảy ra nếu bố mình biết việc này? Mà bây giờ còn là Chuyện gì sẽ xảy ra nếu vị hôn phu của mình biết việc này? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh ấy tức giận hay nghi ngờ rồi hủy đám cưới? Và có cả tá các câu hỏi khác nữa rằng Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Irbrahim phát hiện ra rằng mình thực sự chưa kết hôn? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ông ấy báo cáo với Chánh Riyadh? Liệu mình có mất việc như Faiza tháng trước không?
Cô hạ tấm khăn che mặt xuống và ngồi vào băng ghế sau trước khi Ibrahim kịp phản ứng. Hẳn là cô đã cân nhắc hành động làm màu này một tuần trước đó, nhất là cô đang hạ mình xuống một bậc thấp kém hơn và chấp nhận một sự phân biệt. Nhưng giờ thì điều đó là cần thiết. Nếu ai đó bắt gặp cô, ít ra cô có thể nói rằng mình đã ngồi ở băng ghế sau và che chắn đàng hoàng.
Ibrahim có vẻ ngạc nhiên khi vào xe. Ông quay xuống và chăm chú nhìn cô. “Tôi không ngại đâu nếu cô ngồi ghế trước.” Ông nói.
“Tôi thấy ổn, cảm ơn ông.”
Ông ra hiệu về khu vực đỗ xe ở chung quanh họ. “Không có ai đang nhìn đâu.”
“Tôi ổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-quoc-nhung-ke-la-mat/1957150/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.