Fouz Ubaid, kẻ đạo đức giả đã dành quá nhiều thời gian để giày vò Thanh tra Ibrahim, đang ngồi cứng người, hai vai vuông vức, hai tay nắm lại trước mặt đặt trên bàn. Phòng thẩm vấn im phăng phắc. Hắn ngồi đó một mình kể từ khi người cảnh vệ đưa hắn vào từ hai tiếng trước.
Bọn họ không buộc tội hắn hay cho hắn quyền gọi luật sư, nhưng qua tấm kính một chiều, Katya có thể nhận thấy hắn ta đã chuẩn bị lời bào chữa cho mình. Có gì đó diễn ra trên nét mặt của một con người khi bắt đầu thanh minh cho cách hành xử tồi tệ nhất của mình, một sự chuẩn bị phức tạp về sự chính dáng, sự bất chấp, sự tính toán, và một chút sự sợ hãi. Không có khả năng hắn sẽ bào chữa cho mình. Thực vậy, bọn họ đã bắt quả tang hắn qua đoạn phim hắn hãm hiếp một cô giúp việc trẻ. Cô ta bị trói lại. Khi cô ta gào thét để kêu cứu, hắn dán băng dính vào miệng cô ta. Có vẻ rõ ràng người phụ nữ đó không sẵn sàng tham gia vào chuyện này.
Tuy vậy, điều đầu tiên mà Ubaid nói khi họ đưa hắn vào căn phòng này là “Cô ta đã muốn tôi làm vậy. Đó là sự sắp đặt theo ý muốn của cả đôi bên.”
Đó là tất cả những gì cần có để ngăn bộ máy của pháp luật.
Tội đồng lõa của người phụ nữ kia chính là vấn đề mấu chốt. Nếu hắn nói đúng và đấy là một sự đồng thuận, cho dù đó là bạo lực và diễn kịch đi chăng nữa, thì hình phạt hà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-quoc-nhung-ke-la-mat/1957196/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.