Lâm Phong nhìn thoáng qua phòng khách căn biệt thự.
Lan can được chạm khắc bằng ngọc, những bức tranh cổ nổi tiếng, trong sự xa xỉ ấy lại làm nổi bật lên chút gì đó khiêm tốn.
Không thể phủ nhận rằng, cái thằng đần này cũng biết hưởng thụ đấy. "Cậu là ai?"
Tư Đồ Hạo đứng dậy khỏi ghế sô pha, một đôi mắt như chim ưng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
"Ông không biết tôi?" Lâm Phong lại thấy hơi bất ngờ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/1266774/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.