“Không cần lo lắng! Tôi gọi con trai của ông tới đây là vì có việc cần cậu ta giúp thôi.” Lâm Phong lạnh nhạt nói.
Đàm Thiên Hồng nghe thấy thế, lập tức quay sang nhìn con trai đứng cách đó không xa, lạnh lùng nói:
“Còn không mau quỳ xuống!”
Cuối cùng Đàm Tử Minh cũng nhớ ra Lâm Phong là ai.
trong mắt cậu ta ánh lên vẻ sợ hãi, vội vàng lật đật đứng lên, bước tới trước mặt Lâm Phong, không hề do dự mà quỳ xuống, cung kính nói:
Adv
“Cậu chủ Lâm, em mắt chó không nhìn thấy thái sơn, xin anh tha tội.”
“Cậu rất giống cha cậu, co được dãn được, là một người thông minh, giỏi hơn Tần Phong của nhà họ Tần kia nhiều.” Lâm Phong rất hứng thú nhìn Đàm Tử Minh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/1266996/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.