Lâm Phong ngạc nhiên hỏi.
"Ngủ không được, nhớ anh!"
Trần Y Nặc nép vào lòng Lâm Phong, mặt đỏ bừng nói.
Lâm Phong nhìn người con gái trong lòng, lại thêm việc vừa uống quá trời rượu, trong lòng bỗng thấy bồn chồn, thế là tắt đèn, cởi quần áo...
Ba tiếng sau, đã đến canh ba.
Adv
Trải qua đêm xuân, Trần Y Nặc chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, nhưng cô vẫn cố gắng mặc quần áo, trở về phòng của mình.
“Mẹ nó chứ cái quy củ chó má gì không biết!”
Nhìn bóng lưng Trần Y Nặc rời đi, Lâm Phong không nhịn được chửi thề một câu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/1267410/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.