“Anh… trước kia anh đã cứu tôi nên tôi sẽ không mặc kệ anh!”
Gương mặt Trương Lỵ ửng hồng, nhanh chóng cởi sạch quần áo bên ngoài, lộ ra da thịt trắng như tuyết.
Lâm Phong nhìn thoáng qua Trương Lỵ, trong vẻ thống khổ thoáng qua chút phức tạp.
Nếu như thật sự hấp thu nguyên âm của Trương Lỵ thì sau đó mình nên làm gì?
Với tính cách của anh thì không thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra được…
Adv
Mắt thấy Trương Lỵ bắt đầu cởi nội y, mà đúng lúc này Lâm Phong lại nhìn thấy khối ngọc bội trên ngực Trương Lỵ, nó đang tỏa ra khí lạnh.
Lâm Phong nghĩ tới cái gì, ánh mắt vui vẻ, gian nan nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/1267758/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.