Quân Nam trở về nhà thì trời cũng sụp tối. Y biết lúc này Thiện Nhã và Ngọc Yên hẳn là đang trông chờ y về để cùng dùng cơm. Nhớ đến nụ cười e ấp cùng cử chỉ ân cần chăm sóc của hai mỹ nhân, y hứng chí, liền dặn gia nô dọn cơm, còn mình thì chạy nhanh về tiểu hậu viện. Lúc vừa đi ngang Hữu viện của Hồ Hy Mẫn, quản gia hữu gian liền chặn y lại, vẻ mặt rất gấp gáp nói:
- Lão gia, thỉnh người dừng bước! Tiểu quận chúa....à không, nhị phu nhân bị rắn cắn, nguy ngập rồi?
Quân Nam giật mình, Hồ Hy Mẫn bị rắn cắn? Ở trong Trịnh phủ mà cũng có thể bị rắn cắn. Xem ra là do tiểu ma vương này ngày trước làm toàn chuyện ác, quả nhiên là trời đất không tha! Y chỉ nghĩ trong lòng thôi, đương nhiên không nói ra miệng được. Dù sao thân phận vẫn là phu quân của nàng, dù có ghét lắm cũng phải đến xem nàng cái đã, liền cùng quản gia đi đến phòng Hy Mẫn.
Hồ Hy Mẫn nhỏ tuổi hơn Ngọc Yên, nhưng là thân phận quận chúa, lại được ban hôn trước Ngọc Yên, cho nên dù cùng lúc gả đến phủ của Quân Nam, Hy Mẫn vẫn nghiễm nhiên là nhị phu nhân, còn Ngọc Yên là tam phu nhân. Giây phút Quân Nam đi vào phòng Hy Mẫn, nàng nằm trên giường, sắc mặt trắng bệt, thân thể tím tái. Trên tay và bắp chân có dấu răng nhọn. Rõ ràng là bị rắn độc cắn. Quân Nam hỏi quản gia:
- Gọi đại phu chưa? Có bắt được rắn đã cắn phu nhân không?
Lão quản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-menh-nam-bien-nu/1518417/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.