[Khúc Song Thần (4)] Editor: Gấu Gầy "Ầm ầm—" Minh Trạc ném trường thương, khí thế sắc bén, không gì cản nổi, xuyên qua gió mạnh, đâm thẳng vào cửa. Thứ thò đầu thò cổ ở cửa như trúng đòn nặng, lập tức phát ra tiếng kêu đau đớn chói tai. Tiểu Lạc Tư nói: "Ngươi bị thương rồi!" Vết thương trên mu bàn tay Minh Trạc rất sâu, như bị dao cứa qua. Ánh mắt y lạnh lùng, cong ngón tay, tia sét lại "lách tách" nổ vang: "Trầy da chút xíu thì tính là thương gì? Ngươi cắn còn đau hơn thế này." Gió ngừng thổi, hai đồng Âm Dương lại rơi xuống ngực Tiểu Lạc Tư. Cậu chưa kịp hỏi "cắn" cái gì đã buột miệng miệng nói: "Máu của ngươi chảy xuống rồi!" Minh Trạc hơi nghiêng đầu, mặc kệ máu trên má chảy xuống cổ. Nửa khuôn mặt y ướt máu, mắt hổ phách hơi nheo lại: "Ngươi đừng hoảng." Tiểu Lạc Tư lơ lửng giữa không trung, tầm nhìn bị chắn, chỉ nhìn thấy tay Minh Trạc. Cậu đột nhiên nói: "Tên lớn kia đưa Âm Dương Tử cho ngươi là để nó bảo vệ ngươi, nếu ngươi không cần thì ta cũng không cần." Đồng Âm Dương không phải người thân thiết thì không thể giao phó, nó xuất hiện ở đây cùng Minh Trạc, chắc chắn là theo mệnh lệnh của Lạc Tư. Minh Trạc vừa rồi ném nó ra, chính là muốn nó cùng đồng Âm Dương của Tiểu Lạc Tư hợp sức, giúp Tiểu Lạc Tư đỡ được trận cuồng phong này. "Ta đã nói rồi," Minh Trạc bảo, "Của ngươi chính là của ta. Là của ta, ta muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-cong-troi-duong-tuu-khanh/2856452/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.