Chạng vạng, ánh nắng chiều đem bầu trời nhuộm thành màu đỏ.
Cô đi vào phòng tắm, mở đèn, trong phòng vẫn là màu đỏ sậm mông lung.
Dòng nước ấm áp chảy qua cơ thể, xóa đi sự lạnh lẽo mệt mỏi, cô điều chỉnh nước nóng thêm một chút, nóng như ngọn lửa đốt cháy cơ thể, tựa như đêm hôm đó.
Mộc Mộc nhắm mắt lại, ý nghĩ trở về chỗ cũ, hắn ôm cô đứng dưới vòi hoa sen, cánh tay mạnh mẽ kéo hai chân cô ôm lấy thắt lưng mình, không có chút ngăn cách hai cơ thể ôm lấy nhau, ngực cô mềm mại áp vào ngực hắn...
Cảm giác đó rất đẹp, nước ấm cọ rửa hai cơ thể thân mật, như một ngọn lửa thiêu đốt.
Cơ thể giống như treo lơ lửng trong đám mây, bị từng đợt thủy triều gột rửa, cô cúi đầu, hai tay ôm lấy khuôn mặt tuấn mĩ, đặt trán mình lên trán hắn, chóp mũi hai người chạm nhau, không tiếng động nói, "em yêu anh". Cô không biết hắn hiểu hay không, nhưng ánh mắt hắn nhìn cô rất sáng, tựa như sao mai trong đêm tối.
Hắn hôn cô, đầu lưỡi mịn màng cùng những giọt nước như mưa rơi đậu ở môi cô, làm cho toàn thân cô nóng đến tê dại.
Hắn hôn xương quai xanh cô, cảm giác thiêu đốt càng mãnh liệt.
Hắn hôn ngực cô, hai tay cô luồn vào mái tóc mềm mại của hắn, cố gắng lấy khí, nếu có thể phát ra thanh âm, cô tin chắc chắn cô sẽ kêu rất lớn.
"Muốn tôi yêu em sao?" Hắn ngẩng mặt, hơi nước mông lung vờn quanh nụ cười.
Cô vui sướng gật đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-loi-tri-gio-mang-ky-uc-thoi-thanh-nhung-canh-hoa/2079897/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.