Gió mùa thu thổi suốt một đêm, sáng sớm khi thức giấc, hơi ấm mai một đi rất nhiều, hôm nay là mười lăm tháng tám, mưa lại bắt đầu rơi, nghĩ đến buổi tối không có ánh trăng để mà ngắm, không khỏi khiến người ta buồn buồn.
Thái hậu sớm đã cho Tiểu Đức Tử kêu Mộ Dung Phong qua, khắp nơi tiến cung rất nhiều loại bánh trung thu điểm tâm rất tinh xảo, nhìn đã ngon mắt, Thái hậu có lòng kêu nàng tới nếm thử.
Tư Mã Triết tình cờ cũng đang ở đó, cùng Hoàng thượng tới thăm Thái hậu.
Mộ Dung Phong lẳng lặng nhìn hắn một cái, trong lòng đã có vài phần cảm khái, nghĩ tới Nguyệt Kiều còn đang thống khổ, tỷ tỷ Mộ Dung Thiên của mình, đột nhiên cảm thấy bất mãn thay cho các nàng, e là trong lòng Tư Mã Triết này vẫn chưa buông được Hồng Ngọc, dù sao không phải vì bản thân chán ghét mà buông tay, mà bởi không thể không buông tay, cũng thật đáng buồn là, bọn họ nếu mà gặp mặt, từ thê tử biến thành em dâu, e là còn buồn bực hơn cả Mộ Dung Thiên với Mộ Dung Tuyết từ chị em biến thành mẹ chồng nàng dâu.
Nhưng mà nhìn bộ dáng hắn bây giờ, thật chẳng thể nào nghĩ được rằng trước kia hắn từng phóng túng vô cùng.
“Phong nhi à, Nhuệ nhi đâu?” – Thái hậu hiền lành hỏi, bởi con bà cưới Mộ Dung Tuyết, lại phong Nhã Lệ công chúa làm Lệ phi, nên trong lòng rất không vui, căn bản không thèm để ý đến Hoàng thượng, coi như trước mặt chẳng có ai, mắt cũng không thèm liếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/808017/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.