Bạch Mẫn cố gắng mở mắt ra, lấy lại tinh thần, vừa nhấc mắt, vừa vặn nhìn đến thủ trưởng đang nhìn chằm chằm nàng, biểu tình phi thường mất hứng, thời gian đi làm lại ngủ, thủ trưởng thấy có thể cao hứng mới là lạ. Nàng cố gắng làm cho chính mình cười cười, lại không biết nói cái gì mới tốt.
“Có phải hay không không thoải mái?” Phía sau thủ trưởng có người hỏi, thanh âm thực ôn hòa, nghe rất là thoải mái, “Có thể là bị cảm.”
Nhìn đến là một người đàn ông khoảng ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, mặc một bộ quần áo sang trọng, sạch sẽ, tao nhã, tươi cười cũng thực ôn hòa, đang nhìn Bạch Mẫn.
Đổng Vi Vi mắt trợn trừng, ha ha, người đàn ông cấp kim cương.
Bạch Mẫn tinh thần vẫn là chết lặng, nhìn chằm chằm người đàn ông này, không biết là ai.
“Đây là Tổng giám đốc công ty chúng ta mới tới, Đoạn Chi Sơn.” Thủ trưởng một bên giới thiệu, một bên tức giận nhìn Bạch Mẫn. Cô gái này bình thường không gây chuyện, như thế nào hôm nay lại phản ứng như thế, hay là thần kinh có chút vần đề, hồ đồ rồi? “Đây là viên chức công ty Bạch Mẫn cùng Đổng Vi Vi. Bạch Mẫn, cô hôm nay là chuyện gì xảy ra? Nếu bị cảm, hãy mau về nhà nghỉ ngơi.”
Đoạn Chi Sơn nhìn cô gái trước mặt, dung nhan ôn hòa, khí chất bình thản, thần thái thản nhiên, là một cô gái làm cho người ta nhìn cảm thấy phi thường thoải mái. Nhất là thần thái của cô ấy, mê man nhìn hắn như thế, dường như còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/808091/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.