Để ý kĩ mà nói thì không khó phát hiện giá trị nhan sắc của những người mưu trí bên cạnh Lương Đồng đều không hề thấp, ví dụ như cô thư ký con lai da trắng xinh đẹp, còn cả cậu trợ lý dẫn Khâu Mộng Trường lên tầng.
Chàng trai con lai không rõ thân phận trước mặt xuất hiện bên cạnh Lương Đồng này còn có giá trị nhan sắc cao hơn hẳn.
Kết hợp với câu nói khi say tối qua của Lương Đồng “thích mặt của anh”, Khâu Mộng Trường cuối cùng cũng nhìn ra, tám chín phần mười Lương Đồng là người mê sắc đẹp.
Có điều người này trông có vẻ không giống nhân viên, nhân viên nào có thể tuỳ tiện ra vào văn phòng của Lương Đồng trong lúc Lương Đồng không có mặt. Hơn nữa, cách người này nói chuyện với Lương Đồng lộ ra vẻ thân thiết vô cùng.
“Văn phòng của anh còn to hơn cả phòng khách nhà em.” Trâu Minh hưng phấn bừng bừng mà nhìn Lương Đồng, “Em còn lăn lộn trên sô pha được cơ.”
Lương Đồng nhìn cậu: “Cậu sẽ không lăn lộn trên đó thật đấy chứ?”
“Sao thế được! Em có phải chó đâu!”
“Thế à?” Lương Đồng cười, “Anh thấy cậu to con thế này rất giống con Becgie nhà anh.”
Trâu Minh cười cong mắt, hàng mi dày rậm díu vào nhau, “Sao anh lại mắng em thế.”
“Becgie nhà anh rất đẹp trai.” Lương Đồng ăn ngay nói thật.
Khâu Mộng Trường mở miệng bảo: “Tôi đi trước nhé.”
Lương Đồng nhăn mặt: “Anh tới chỉ vì đưa cái đồng hồ thôi?”
Khâu Mộng Trường cười như không: “Không thì sao?”
Câu hỏi ngược lại đôi khi sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuot-rao-ky-kinh/1178663/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.