về phần cụ thể còn có nội dung gì, Sờ Trần tạm thời cũng quả thực nghĩ không ra.
Hơn nừa giờ sau, xe của Hạ Bắc từ từ dừng lại ờ bãi đỗ xe trước cửa câu lạc bộ.
“Trần ca, chúng ta tới rồi.”
Hạ Bắc không kìm được kích động, cũng có thấp thỏm, cũng có chờ mong.
Hạ Bắc hai tay nắm chặt vô lăng.
Những năm gần đây, trong mắt hắn ờ Hạ gia, thậm chí trong giới Dương Thành, đều chỉ là một thiếu gia không học vấn không nghề nghiệp, ngay cả người nhà minh cũng xem thường hắn, cho rằng hắn không có năng lực, trận chiến của Bắc Trần, khiến hắn trờ lại trong mắt thương giới Dương Thành.
Theo lý thuyết, Dược Phẩm Bắc Trần tuy rằng thành công thâm nhập vào thị trường độc quyền của giới dược phẩm Thiền Thành, nhưng với tư lịch, thành tựu của Hạ Bắc, cũng không đạt tới giới phú nhị đại cao cấp nhất Dương Thành, nhưng Hạ Bắc lại dươc moi.
Hạ Bắc xếp thứ ba ờ Hạ gia, buổi tụ tập tối nay, ngay cả hai người anh của hắn cũng không được mời.
Trước khi Hạ Bắc ra khỏi cửa, cha Hạ Vọng Giang lại càng căn dặn đù điều, muốn Hạ Bắc ở trong buổi tụ tập tối nay, phải đi lại nhiều hơn.
Trước cửa câu lạc bộ, có bảo vệ canh gác, sau khi Hạ Bắc xuất trình mã QR thiệp mời, không bị làm khó dễ, liền dẫn Sờ Trần đi vào câu lạc bộ.
“Quá trinh tiệc tùng thực sự rất tự do.” Hạ Bắc vừa đi, vừa mờ miệng nói: “Vừa rồi tôi đã hỏi qua, danh tiếng của câu lạc bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vut-bo-chang-re-ngoc/645926/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.