Sờ Trần đứng lên.
Mọi ánh mắt đều rơi vào Sở Trần.
Sở Trầnnhẹ nhàng phủi bụi trên người,thản nhiên bước vào phòng vệ sinh.
Mọi người,
Trong bệnh viện,người nhà Hoàng Gia đã đợi sẵn ở cửa phòng cấp cứu.
Tất cả cao tầng của bệnh viện này cũng đều đã tới, ở bên cạnh lão nhân gia cũng không dám hít thở mấy hơi.
Đứa cháu mà lão gia tử Hoàng
Gia yêu thích nhất đang cấp cứu ở bên trong, nếu có chuyện gì xảy ra, bọn họ đương nhiên sự rằng lão gia tử sẽ trách cứ bọn họ.
“Ta nhất định sẽ không bỏ qua cho Sở Trần.
”
Hoàng nhị gia Hoàng Vũ cũng đã vội vàng chạy tới bệnh viện, từ mệnh lệnh của lão gia tử, chính là hắn phụ trách việc trấn áphàng loạtsản nghiệp của Tống Gia.
Hoàng Vũ hai mắt tràn đầy tức giận, toàn thân giận tới phát run.
“Sở Trầnsống không được.
”
Hoàng Dương nói, “Chú hai, đừng lo lắng, hôm nay Ngọc Hằng đã chịu nhiều ủy khuất, nhưng chân của thằng bé nhất định sẽ được chữa khỏi.
”
Câu nói của Sở Trầnđó là khiến Hoàng Ngọc Hằng cả đời phải ngồi xe lăn khiến mọi người cảm thấy ghê sợ.
Dù sao, Sở Trần chỉ đơn giản là đấm vào chân Hoàng Ngọc Hằng vài lần.
Cho dù Sở Trần có cường đại cỡ
nào, cũng sẽ không thể nào khiến cho Hoàng Ngọc Hằnghai chân không thể chữa trị.
Mọi người đều đang kiên nhẫn chờ đợi.
“Chú, Tống Gia có thể sống được bao lâu nữa?”
Giọng nói của Diệp Yên lạnh như băng.
Hoàng Vũ ánh mắt dữ tợn,
“Trong vòng ba ngày, Tống Gia nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vut-bo-chang-re-ngoc/646907/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.