Sự thật chứng minh, cả hai đều là những người "miệng cứng".
Đến lúc “vào cuộc” thật sự, cả hai đều lúng túng.
Khóe mắt Liễu Trữ đỏ hoe, run rẩy.
Kỷ Trác chống hai tay bên cạnh cô, cơ bắp căng cứng.
Hai người giằng co, Liễu Trữ cắn chặt răng không chịu buông, khiến trán Kỷ Trác lấm tấm mồ hôi.
Một lúc sau, Kỷ Trác khàn giọng hỏi: "Lần đầu tiên?"
Liễu Trữ mắt đỏ hoe: "Ừ."
Kỷ Trác: "Mẹ kiếp."
Tuy miệng chửi thề, nhưng Kỷ Trác không còn lỗ mãng nữa mà cúi đầu xuống, kiên nhẫn hôn Liễu Trữ.
Cảm nhận được cơ thể căng cứng của cô dần dần thả lỏng, anh mới tiếp tục.
Khoảnh khắc hòa làm một, Kỷ Trác khẽ cười: "Không phải nói là dày dạn kinh nghiệm lắm sao?"
Liễu Trữ mím chặt môi, không nói gì, quay mặt đi chỗ khác.
Thấy vậy, Kỷ Trác chống một tay lên giường, một tay nắm lấy cằm cô, ép cô phải nhìn mình, cười xấu xa: "Anh vẫn chưa hôn đủ."
Đêm nay, định mệnh sẽ dài đằng đẵng và đắm say.
Kỷ Trác mê mẩn, yêu thương Liễu Trữ hết lần này đến lần khác.
Kỷ Trác không thể hiểu nổi, một người ngày thường lạnh lùng như vậy, khi ở dưới thân anh lại mềm mại đến thế.
Không biết là lần thứ mấy, Kỷ Trác đột nhiên nhớ đến câu nói của Chuột trong ký túc xá năm đó.
"Khuôn mặt đó, vòng eo đó, vòng ba vừa vặn đó..."
Kỷ Trác: "..."
Kỷ Trác chưa bao giờ làm chuyện vượt quá giới hạn như vậy.
Ban đầu đúng là do nhất thời kích đông, nhưng sau đó, trước khi đi ngủ, Kỷ Trác lại nghĩ:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vuu-vat-nhi-hi/1436954/chuong-1234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.