... và kể cả nếu chuyện đó tệ đến mức ấy, tôi nghĩ anh cũng sẽ không nói với tôi. Còn về đàn bà, ít nhất anh hãy chắc chắn là họ sạch sẽ và không có bệnh tật gì. Còn lại, hãy làm bất cứ cái gì anh cần để có thể chịu đựng cho qua thời gian. Và làm ơn, cố đừng có chết. Dù có thể bị gọi là ủy mị, tôi cũng chẳng biết phải làm sao nếu không có anh.
— của Bá tước Kilmartin gửi em họ Michael Stirling, qua đội Bộ binh cảnh vệ số 52 trong Cuộc chiến tranh Napoleon
Dù cho tất cả những thiếu sót của anh ấy – và Francesca rất sẵn sàng thừa nhận rằng Michael Stirling có rất nhiều lỗi – anh vẫn là người thân yêu nhất.
Anh ấy hay tán tỉnh một cách khủng khiếp (cô đã thấy anh hoạt động, và ngay cả cô cũng phải thừa nhận rằng đến những người đàn bà thông minh cũng như mất hồn khi anh muốn tỏ ra hấp dẫn),và anh ấy chắc chắn không nhìn cuộc đời một cách nghiêm túc hơn như John và cô muốn, nhưng ngay cả thế, cô vẫn không thể không yêu quý anh.
Anh ấy là người hỗ trợ tuyệt nhất John từng có—cho đến khi anh lấy cô, tất nhiên— và trong hai năm qua, anh ấy còn trở thành người bạn tâm sự thân thiết của cô nữa.
Thật buồn cười, chuyện này. Ai mà nghĩ cô đã coi một người đàn ông là bạn thân nhất của mình cơ chứ? Cô không khó chịu khi ở gần đàn ông; với cả bốn ông anh em trai thì thường sự tao nhã sẽ bị vắt sạch, ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/when-he-was-wicked/1019040/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.