Cố Tử Kỳ mắt còn chưa mở, bàn tay vô mục đích sờ soạng vị trí bên cạnh. Đầu óc y chưa thanh tỉnh nên không phân tích được gì nhiều, chỉ đơn giản nghĩ, chỗ đệm lún còn ấm, chứng tỏ Trịnh Giai chỉ vừa rời đi.
Y hơi cử động cơ thể, muốn mở mắt thức dậy, lập tức, từng múi cơ lên tiếng kháng nghị hàng động phóng túng tối qua. Cố Tử Kỳ than nhẹ một tiếng. Y cảm nhận đau nhức khắp người, nhất là thắt lưng, dở khóc dở cười tự hỏi " có phải là sắp gãy rồi không a".
Tay Cố Tử Kỳ ngừng sờ soạng lung tung trên nệm, đang muốn chuyển sang dụi mắt, giữa đường bị người bắt lấy, bàn tay với khớp xương rõ ràng, lòng bàn tay có lớp chai mang theo hơi ấm quen thuộc, ngoài Trịnh Giai ra thì ai.
Hắn từ trong phòng tắm bước ra, trên người còn mang theo hơi nước, nhìn thoáng qua Cố Tử Kỳ đang khẽ cử động trong chăn nệm. Trịnh Giai hơi nhíu mày, tiến đến nắm lấy tay y, dịu dàng kéo cả người ôm vào lòng, để y gối đầu lên bắp tay mình. Hắn biết, trong tâm cũng rất thõa mãn, rằng Cố Tử Kỳ chỉ khi có khí tức của hắn ở bên cạnh mới có thể buông lõng đề phòng, nhưng lúc này, Trịnh Giai ngược lại có chút bất đắc dĩ thở dài. Hắn muốn y nghỉ ngơi thêm nữa, không ngờ mình chỉ vừa rời đi, bản năng sát thủ của người kia đã rục rịch thức dậy.
Cố Tử Kỳ mỹ mãn cọ cọ trong lòng Trịnh Giai, hừ hừ rên khẽ như con thú nhỏ:
- Eo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xa-lang-truc-ma-truc-ma/1788789/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.