Huỳnh bị ôm vào trong phòng. Trên chiếc giường lớn được chế tạo đặc biệt bên trong có một cái đệm với diện tích lớn tương tự, rất dày, người nằm trên đó dường như đều rơi vào sự thoải mái.
Huỳnh bị đặt lên đệm, trở mình nhìn Thu Trường Thiên mà cười ha ha.
Thu Trường Thiên cũng chưa vội trèo lên, cởi bỏ ngoại sam, thẳng đến lúc cởi đến khố hạ, “Uống thuốc chưa?”
Huỳnh gật đầu cười khanh khách, ánh mắt nhìn thân thể Thu Trường Thiên liền có một tia dao động.
“Đẹp không?”
Huỳnh gật đầu.
“Muốn sờ sao?”
“Ân.”
Thu Trường Thiên kéo tay Huỳnh, đặt ở trước ngực của mình, Huỳnh cũng không khách khí, ngồi xổm trước mặt hắn, hai tay sờ soạn không ngừng, còn cố ý dùng sức bóp cơ ngực của Thu Trường Thiên.
“A!”
Thu Trường Thiên không hề do dự liền nhào tới, đè Huỳnh đặt ở dưới thân, đương nhiên, đã cẩn thận tránh đi bụng của Huỳnh.
“Hư hỏng.”
Thu Trường Thiên cắn nhẹ lên mũi của Huỳnh, “Ai hư hỏng? Ân?”
Huỳnh nhăn cái mũi, trừng mắt nhìn Thu Trường Thiên một cái, nhưng hai tay của y vẫn không rời khỏi ***g ngực của Thu Trường Thiên, còn cố ý nhéo nhẹ vào đầu nhũ hắn.
Thu Trường Thiên không phát ra tiếng gì, vừa vặn thân thể lại run lên một cái, cười nói: “Nương tử, một khắc đêm xuân đáng giá ngàn vàng a.”
Hai tay Huỳnh rời khỏi ***g ngực ấm áp, sau đó liền vòng tay qua cổ của Thu Trường Thiên, “Thiên muốn làm thế nào?”
Thu Trường Thiên đang vuốt ve thân thể của Huỳnh, từ từ lần mò đến vùng tam giác dưới bụng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xa-yeu/1628196/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.