Buổi chiều… Trời đổ cơn mưa.
Khó có thể thấy rõ sự vật dưới màn mưa mù mịt.
Thảm ! Mình quên đóng cửa sổ, mưa cứ lớn thế này có thể làm ngập phòng !
Đáng chết ! Máy tính quý giá của mình.
Một mình Lại Lương nhìn trận mưa lớn, trong lòng hò hét không hay rồi, hắn vội vàng chạy ra cửa, hoàn toàn không quan tâm toàn thân bị mưa xối ướt nhẹp.
Chạy nhanh, hắn chỉ mong muốn có thể mau chóng về đến nhà.
Bởi vậy, hắn quẹo vào hẻm nhỏ thưa thớt, cũng chưa từng đi qua bao giờ, đây là đường về nhà nhanh nhất, cho dù con hẻm này ít người, lại ngập vẻ hôn ám của chiều thu và có không khí nguy hiểm…. Hắn vẫn chạy vào không chút suy nghĩ.
Ngay lúc hắn thấy ánh sáng hiển lộ.
Ngay lúc hắn tưởng mình có thể trở lại căn nhà ấm áp.
Đột nhiên, một lực đạo trên bụng lôi hắn vào ***g ngực xa lạ, theo bản năng hắn gào thét, miệng đồng thời bị bàn tay to bịt lại.
” Ashita yêu dấu, em vẫn còn trốn tránh anh sao ? Tiểu tiện hóa vô tình.”
Ánh sáng chói lòa….
Ác mộng không thể thành hiện thực…..
Mưa càng nặng hạt…. Vô tình đánh vào hai vai liên tục phát run…
Thứ vành tai nghe thấy không phải tiếng mưa, mà là thanh âm hồn hậu trầm thấp đang thong thả phun từng lời mang hứng thú mê hoặc.
” Ashita….Ashita…. Người anh yêu thương nhất… em cũng biết…. Không gặp được em, cuộc sống của anh có bao nhiêu cô quạnh… Có bao nhiêu khát vọng được cắn lấy em ?”
Cánh môi phun nhiệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xam-chiem/2315130/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.