“Phượng đại nhân, chuyện này, là vì sao? Hạ quan, có đắc tội, với ngài, làm cho ngài, tức giận như thế, ngài, ngài chỉ ra a! Hạ quan nhất định chịu nhận lỗi!” Thiếu chút nữa đau đến ngất đi Thôi Nhân Quý hiểu được tai ương vào trong lao lần này tuyệt đối là bởi vì không rõ nguyên nhân mà đắc tội với Phượng hiên. Vậy tin đồn trong triều Phượng hiên đối đầu cùng với Hoắc uy thâm giờ phút này xem ra lại sai, chỉ thấy Hoắc uy thâm kia từ đầu tới đuôi không hề phản đối hành vi của Phượng hiên, Phượng hiên căn bản vẫn đứng ở vị trí chủ đạo. Lúc này người trong ngục không nhiều lắm, chỉ sợ đều là tâm phúc của hai người .
“Phượng đại nhân, ta, ta là, thân thích a, ngài ! Thôi Nhân Quý đắc tội với ngài, không liên quan, chuyện của ta, cầu ngài vì Thiếu Liên, mở một con đường, bỏ qua cho tiểu nhân đi!” Nhịn đau, Tề Hiểu Dũng cầu xin tha thứ, trong lòng mơ hồ cảm thấy có liên quan đến đứa trẻ kia, nhưng đứa trẻ kia là ai? Hắn lại không biết!
Phượng hiên mắt điếc tai ngơ, ngồi trở lại trên ghế. Phượng địch không biết từ đâu lấy ra một bàn cờ, đặt lên bàn. Hoắc uy thâm sau khi nói với thuộc hạ một câu từ từ dụng hình với bọn họ, liền cùng Phượng hiên đánh cờ, hai người đem tiếng kêu thảm thiết của hai người Tề, Thôi không dứt bên tai cho rằng đang nghe nhạc
Thôi, Tề hai người sợ tới mức liên tục cầu xin tha thứ, nhưng không làm được chuyện gì, hai người từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xau-nu-den-khien-hoa-thuy-yeu/1845821/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.