Ánh trăng mông lung chìm nổi trong căn phòng hôn ám, Ôn Duệ Quân ép Thương Hành trên tường, góc mặt hai người đối diện nhau, nửa tỏ nửa mờ dưới ánh trăng ái muội.
Hương bạch đàn đã bị vòi hoa sen hòa tan bớt, lúc này hóa thành mùi thơm vô cùng nhạt nghiêm mật vây quanh Thương Hành.
Đây là mùi vị chuyên thuộc về Ôn Duệ Quân, bình thường bất động thanh sắc an tĩnh ngủ đông, bây giờ chủ nhân không còn áp chế dục vọng nữa, nhất thời như được giải cấm rục rịch ngóc đầu dậy, mang theo một lực hấp dẫn có tính công kích rất mạnh, lượn xung quanh tìm kiếm sơ hở của con mồi.
Ôn Duệ Quân khóe mắt đầy ý cười, nhìn kỹ còn lộ ra phong tình dục cự hoàn nghênh.
Chóp mũi y cọ nhẹ lên Thương Hành, bàn tay ôm lấy mặt hắn, lòng bàn tay nóng rực vuốt ve qua cần cổ và hai má.
“Anh muốn hôn nơi này… Có được không?” Ôn Duệ Quân bướng bỉnh liên tục trưng cầu ý kiến của hắn, thanh âm mềm nhẹ, không còn cứng rắn như hai lần trước.
Môi Thương Hành giật giật, không có gật đầu, cũng không có lộ ra sắc mặt bài xích, chỉ cau mày do dự.
Nếu đối phương mạnh bạo, hắn còn có biện pháp trị y, nhưng Ôn Duệ Quân lại cẩn thận từng chút một, trân trọng nơi muốn hôn, khiến Thương Hành rơi vào hoàn cảnh bó tay không có cách.
Ôn Duệ Quân không ngừng thăm dò phòng tuyến của hắn, dùng động tác tinh tế nhất, giọng nói mềm nhẹ nhất, từng chút từng chút lo lắng đưa binh ra tiền tuyến, nhẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xay-dung-su-nghiep-giua-tu-la-trang/1430449/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.