Địa Tạng nằm nhoài trên người Hoàng Hải, chờ cậu gởi wechat xong, bả vai đang luồn nịt ngực màu tím đen, rộng thùng thình, có một góc rơi xuống, lộ ra cơ ngực xinh đẹp tràn đầy hình xăm.
Hoàng Hải thò tay vào nịt ngực, bóp bao nhiêu cũng không đủ.
“Được hay chưa?” Địa Tạng vuốt ngược mái tóc dài màu vàng nhạt, liếm láp cái cằm của cậu, bật công tắc âm đ*o giả lên, ngón tay ướt nhẹp tiếp tục tìm kiếm giữa hai chân mở rộng của cậu.
“Ưmmm… Ca!” Hoàng Hải lập tức ném di động sang một bên, ôm cổ Địa Tạng cùng gã hôn nhau, thắt lưng nhễ nhại mồ hôi uốn éo kịch liệt, chẳng biết nặng nhẹ mà kêu í ới.
Địa Tạng thích nghe cậu rên rỉ, nũng nịu giống hệt mèo con, khiến người ta yêu thích.
“Ca, khởi động cả buổi trời rồi, tới đi…” Hoàng Hải híp mắt, dáng vẻ nom thoải mái đến hỗn loạn, nhích về phía xương hông Địa Tạng.
Ngón tay Địa Tạng đâm thọc nhanh chóng, mút hai bên núm vú cậu: “Chờ thêm lát nữa đã, lần đầu tiên của em, tôi sợ chơi rách em mất.”
“Chờ chờ chờ, cứ bắt người ta chờ mãi.” Hoàng Hải lẩm bẩm, “Ngày nào cũng đút ngón tay vàng vào trong hậu môn của bố, giờ làm như bố thiếu hơi trai chịu hết nổi không bằng, cưng thì ghê gớm rồi!”
Địa Tạng bị cậu chọc cười, cầm lấy tay cậu sờ xuống thân dưới mình: “Ông xã em lớn bao nhiêu, em cũng không phải không biết.”
Hoàng Hải mò mẫm hai lần, quả thực rất đáng sợ: “Đều bảo càng bự càng high.” Cậu nhẹ nhàng rút âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xe-banh-ran/461583/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.