Doãn Lương trở về nhà, đang định lên lầu, thư kí Trần gọi hắn lại.
“Làm gì?” Hắn đi xuống.
Thư kí Trần bận tây trang màu đen, trước ngực giắt thẻ ra vào của hội trường tòa thị chính, ắt hẳn vừa mới tham gia hội nghị xong, y kéo Doãn Lương đến phòng làm việc của bố hắn, ngồi xuống ghế sô pha dài: “Cậu bé cháu dẫn tới nhà lần trước, là họ Lục à?”
Lông mày Doãn Lương bắt đầu nhăn lại: “Ngay cả bạn bè tôi mà chú cũng điều tra?”
Thư kí Trần đẩy gọng kính: “Tiểu Lương, cháu hiểu lầm rồi.”
Doãn Lương nơm nớp trong lòng, sợ con rắn hổ mang này phát hiện hắn và Lục Lộ đang hẹn hò.
“Đều mang về nhà, quan hệ của hai đứa rất tốt sao?”
Doãn Lương đề phòng nhìn y chằm chằm.
“Có thể trả lời chú không?”
Bấy giờ Doãn Lương dần nghe không hiểu, để lộ vẻ mặt nghi ngờ.
“Là như thế này.” Thư kí Trần nới lỏng đồng hồ trên cổ tay, kiểu dáng kỉ niệm ngày thành lập bốn mươi năm hiệu Seagull Green Guard, do bố Doãn Lương tặng cho, “Bố cậu ta Lục Thác là chủ sở hữu của doanh nghiệp nổi tiếng mà tụi chú dự định hợp tác, mặc dù tập đoàn Lục thị có đăng kí tại thành phố chúng ta, nhưng quan hệ với ngài ấy cứ lưng chừng mãi, người cũng ở nước ngoài quanh năm suốt tháng, thị trưởng vẫn luôn muốn giao thiệp…”
Y dùng đôi mắt sắc sảo nhìn Doãn Lương, ám chỉ ngụ ý rõ ràng.
Doãn Lương thở dài một hơi: “Chú Trần, chú nhầm rồi, người bạn kia của tôi chỉ thuộc gia đình bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xe-banh-ran/461587/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.