Vì hai ngàn vạn mà phải khom lưng lần nữa, Trần Ngư vui mừng đi về phía các bạn học, định giải thích một chút rồi rời đi.
“Các cậu về trước đi, tớ có việc ra ngoài một chút, xong việc sẽ về nhà ngủ rồi sáng mai lên lớp luôn.”
“Cậu đi đâu? Người vừa nãy nói gì với cậu thế?” Mọi người đều biết nhà Trần Ngư khá gần trường nên về nhà cũng không khác thường. Nhưng nhìn mặt mày Trần Ngư vui mừng thế kia là cũng biết là có chuyện tốt xảy ra.
“không phải lúc nãy tớ nói rồi sao, Đồng thiếu kia nói nhất định phải giúp tớ phối quần áo.” Giọng nóiTrần Ngư kích động “anh ta nói anh ta cần chứng minh quần áo của anh ta là đẹp nhất. Chỉ cần tớ đồng ý cho anh ta phối đồ thì anh ta sẽ miễn phí quần áo cho tớ.”
Đưa hai ngàn vạn cho cô đó, thu hồi vốn rồi, a a a …
“thật hả, để chúng tớ đi cùng được không.” Mấy cô nương trẻ đều là những người mê ăn diện, được nhà thiết kế thời trang nổi tiếng phối đồ luôn đó.
“Chắc là không được rồi.” Trần Ngư đau lòng.
“Cũng phải, Đồng thiếu chắc là đưa cậu đến văn phòng của anh ấy, người ngoài không thể vào được đâu.” Hàn Du lý giải.
“không sao hết, chờ mai Trần Ngư quay về, chúng ta nhìn là biết ngay thôi.” Trương Mộc Oản an ủi.
“Đúng, đúng, Thi Thi, cậu chuẩn bị trở thành Tây Thi thật rồi.” Phương Phỉ Phỉ kích động nói.
“Tớ vốn chính là Tây Thi.” Trần Ngư xem thường nói.
“Dừng lại a!” Ba người đồng thời liếc trắng mắt nhìn Trần Ngư.
Cùng bạn giải thích xong, Trần Ngư vẫy vẫy tay rồi ngồi vào ghế xe bên đường.
Khi một lần nữa nhìn thấy Đồng Triều, Trần Ngư bỗng nhiên cảm thấy nhìn Đồng Triều thuận mắt hẳn lên, thật kỳ quái.
“Em thật sự là Thiên Sư à?” Đồng Triều nhịn không được nhìn Trần Ngư hỏi.
“Ừ.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xem-em-thu-phuc-anh-nhu-the-nao/990977/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.