Chương 24
Ngày cuối cùng trước kỳ nghỉ Tết, dì giúp việc theo giờ đã nhét đầy tủ lạnh trong nhà, chủ yếu là các loại thịt có thể bảo quản lâu dài.
Tạ Phỉ, Sở Thanh Phong và Dương Ngạn Trạch đều là những tín đồ cuồng thịt chính hiệu.
Sở Thanh Phong đề nghị ăn lẩu hoặc đồ nướng.
Tạ Phỉ: "Lẩu."
Dương Ngạn Trạch: "Nướng."
Sở Thanh Phong lôi ra một cái bếp nướng lẩu 2 trong 1, chốt hạ:
"Muốn ăn lẩu thì ăn lẩu, muốn nướng thì nướng, không cần cãi nhau."
Tạ Phỉ: "Hừ."
Dương Ngạn Trạch: "Hừ."
Cả hai đồng loạt quay đầu sang hướng khác, không thèm nhìn đối phương.
Trước đây, Sở Thanh Phong đã nghe Dương Ngạn Trạch nhắc đến cái tên Tạ Phỉ vô số lần. Trong mười câu thì có đến tám câu mở đầu bằng: "Tên đó đúng là đáng ghét!"
Hắn không hiểu nổi, hai người đàn ông đã trưởng thành cộng lại hơn bốn mươi tuổi, tại sao vẫn còn so đo với nhau như trẻ con?
Mà còn là một mối thù dai dẳng kéo dài hơn mười năm?
Đúng là ấu trĩ.
Nguyên liệu trong tủ lạnh đều đã sơ chế sẵn, chỉ cần bày ra bàn là có thể ăn ngay.
Dương Ngạn Trạch lấy thịt khô, xúc xích hun khói và rượu mà mình mang từ quê lên, còn Sở Thanh Phong thì chuẩn bị nước chấm.
Miếng thịt khô được cắt thành những lát không đồng đều, có cái mỏng như tờ giấy, có cái dày cộm, nhìn cực kỳ tùy tiện.
Tạ Phỉ nhướng mày:
"cháu trai à, cắt dày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xem-mat-gap-phai-cau-cua-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2715897/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.