Chương 33
Vé máy bay về là chuyến lúc mười một giờ sáng. Sau một đêm bị ‘làm’ đến kiệt sức, Tạ Phỉ ngáp ngắn ngáp dài khi đánh răng, đầu gật gà gật gù như thể có thể ngã vào bồn rửa mặt bất cứ lúc nào.
Sở Thanh Phong nhìn không nổi nữa, dứt khoát bế anh đặt lên mặt đá cẩm thạch. Sợ anh thấy lạnh, hắn còn chu đáo lót một chiếc khăn tắm bên dưới.
Tạ Phỉ ngoan ngoãn ngửa cổ lên. Anh vốn quen dùng máy cạo râu điện vì nhanh gọn, nhưng giờ có người hầu hạ, anh muốn thử dao cạo tay xem sao—chủ yếu vì nước dưỡng sau cạo râu của Sở Thanh Phong rất thơm.
Để tiện cho đối phương giúp mình, Tạ Phỉ dạng ch ân, để hắn đứng chen vào giữa. Động tác vô thức ấy không thể tránh khỏi việc kéo căng một số chỗ, khiến anh hít một hơi lạnh.
Tối qua người này vừa mạnh bạo vừa bá đạo, cắm sâu không chút nương tay, đúng là… quá sướng!
"Xin lỗi." Sở Thanh Phong theo thói quen lên tiếng.
Tạ Phỉ giơ ba ngón tay làm động tác vò vò trong không khí: "Bồi thường chút thực tế đi."
Sở Thanh Phong nắm lấy bàn chân anh đặt lên ống quần mình. Tạ Phỉ theo phản xạ rụt lại: "Không được, trễ máy bay mất."
"Không kịp thì đặt vé chuyến sau."
Tạ Phỉ kiên quyết từ chối: "Hôm qua ai cũng thấy em đến, hôm nay anh mà lỡ chuyến, mai đi làm cả khoa ngoại thần kinh sẽ biết ngay chuyện gì xảy ra."
Sở Thanh Phong quá rõ anh chỉ dám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xem-mat-gap-phai-cau-cua-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2715906/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.